Em xin tự giới thiệu bản thân một chút:
-
Em quê ở Huế, người miền trung chính hiệu
-
Gia đình em có bố mẹ làm giáo viên(cấp 1, cấp 2) tuy nhiên thu nhập cũng chỉ ở mức trung bình, chứ cũng không được gọi là ở mức khá tốt
-
Gia đình em cũng ở dạng bình thường, tuy nhiên cũng có một vài vấn đề mà em không tiện chia sẻ ở đây
Em hiện 29 tuổi, đang là kỹ sư IT ở Nhật thu nhập năm tính ra theo VND thì cũng ở mức 9xx triệu đồng/năm (ở Nhật thuế Thu nhập cá nhân) khá cao) - mức lương này ở Nhật chỉ là mức trung bình.
Với công việc và những gì có hiện tại thì câu trả lời của em là "Có". Nếu có cơ hội thì em sẽ quay lại tuổi 20, và nếu có thể là sớm hơn (lúc 20 tuổi em đang là sinh viên năm 3 Đại Học Bách khoa Đà Nẵng) thì em muốn là lúc bước chân vào trường Đại học.
Vì thật sự đến hiện tại nhìn lại mặc dù không nuối tiếc quá vì quãng thời gian ở Đại học, nhưng nhìn lại thì lúc đấy em đã tốn khá nhiều thời gian vào Game online (League of Legends) có thể nói là gần như hơn 50% thời gian ở 5 năm đại học của em chỉ là chơi game - mặc dù cũng nhờ có game này mà em quen được mấy anh bạn thân.
Cũng vì game này mà một người anh - bạn của em đã phải bị buộc nghỉ học vì không đủ điểm tiêu chuẩn.
Một người anh - bạn khác cũng em cũng bị buộc thôi học giữa chừng - nhưng giờ cũng đã tốt nghiệp lại trường Y Huế và đã đi làm.
Nếu được trở lại tuổi 20 một lần nữa thì em muốn làm những việc như dưới:
1. Tìm được một người Mentor giống như em ở năm 29 tuổi, vì người đó sẽ chỉ ra cho em biết cần học cần làm những gì cho tương lai
Thật sự thì bố mẹ em lúc đấy, cũng đã không còn hiểu biết nhiều hơn nữa để định hướng cho con đường học tập, sự nghiệp của em lúc lên Đại Học nữa. Hầu như từ Đại học mọi công việc quyết định đều tự do em chủ động. Cái này cũng không thể trách bố mẹ em được vì bố mẹ em cũng chỉ biết có hạn không thể chỉ nhiều hơn được.
Giờ nhìn lại thì em thấy việc tìm được cho mình một Mentor giỏi từ sớm là điều cực kì quan trọng.
Em nhận thấy bản thân cũng không phải thuộc dạng dốt lắm nhưng từ hồi ĐH không chịu tìm tòi học hỏi - không có định hướng rõ ràng nên đã tốn quá nhiều thời gian vào những việc không giúp ích lắm cho cuộc sống sau này.
Em tin là các bạn sinh viên trẻ Việt Nam mình cũng thế, ai cũng giỏi nhưng nếu tìm được định hướng sớm thì sẽ tốt hơn rất nhiều.
Lời khuyên cho các bạn sinh viên trẻ hiện nay cũng thế hãy nên tìm cho mình một người đi trước - người đã đi làm rồi để theo học vì như thế sẽ giúp các bạn định hình được mình cần những gì ngay từ khi còn ngồi trong giảng đường.
2. Giảm thời gian chơi game - không để hai người bạn thân của em bị buộc phải thôi học nữa.
3. Học tiếng Anh, tiếng Nhật từ sớm. Học tập trung chuyên môn IT hơn thay vì các môn cơ bản Toán lý hóa nâng cao ở Đại học.
4. Tìm hiểu về tài chính cá nhân, đầu tư : đây là cái mà hầu như mọi người đều không được dạy. Nếu có kiến thức sớm hơn thì em có thể đưa ra plan cho bản thân, cũng như có thể tư vấn cho bố mẹ về đầu tư tài chính thay vì chỉ loay hoay gửi tiền vào mỗi ngân hàng.
Nếu làm được những điều trên ở tuổi 20 có thể là em ở tuổi 29 đã có thể giỏi hơn bây giờ rất nhiều.
Có thể làm được nhiều thứ hơn cho những người xung quanh mình.
Có thể không bỏ lỡ những thứ mình thích.
Mục đích chính của việc em muốn giỏi lên là vì muốn bảo vệ những thứ mà mình yêu quý.
Em hay xem những bộ phim Anime của Nhật thì có một vài bộ phim có câu thoại mà các nhân vật chính hay nói lúc bảo vệ những người mình yêu quý em khá thích (One piece, Black Clover,...) :
よくやったの!後任せろ!
Tạm dịch là: Bạn đã làm tốt rồi! còn lại hãy để tôi lo.
Câu nói ngắn gọn nhưng đầy đủ. Nếu muốn nói được câu đấy thì bản thân phải thật ưu tú, xuất sắc mới bảo vệ được những thứ mình yêu quý.
Mặc dù hơi muộn nhưng em vẫn miệt mài từng chút một để bản thân có thể ưu tú hơn.
Cảm ơn anh Tuấn và anh Long đã tạo ra một group Cố vấn tài chính cực kì ý nghĩa. Giúp cho những đứa chuyên về kỹ thuật mù tịt về kinh tế như em có thể được học hỏi thêm.
Mong cho cộng đồng VWA ngày càng phát triển hơn!
Tác giả: Hoàng Minh Đức